Con yêu,
Mẹ viết những dòng này không chỉ để con đọc, mà còn để mẹ nhắc nhở chính mình. Nhớ rằng, con đến với cuộc đời này không phải để gánh vác bất cứ điều gì, không phải để làm ai tự hào hay để hoàn thành những gì chưa trọn vẹn của thế hệ trước.
Con không nợ mẹ sinh mệnh này, cũng không nợ mẹ những tháng ngày vất vả.
Mẹ đã chọn sinh con – không phải để mong con đền đáp, mà vì mẹ khao khát được yêu con, được nhìn con lớn lên, và được chứng kiến hành trình con tự tạo nên cuộc đời của chính mình.
Cách con trưởng thành là sự lựa chọn của con.
Mẹ không nợ con sự bảo đảm, cũng không nợ con sự bảo vệ tuyệt đối.
Mẹ sẽ luôn là chỗ dựa khi con cần, nhưng mẹ không thể đi con đường thay con, cũng không thể giữ con mãi trong vòng an toàn.
Mẹ mong con đủ mạnh mẽ để đối diện với nỗi đau, để hiểu rằng có những ngày sẽ không dễ dàng, và có những điều con không thể có ngay lập tức.
Mẹ mong con biết rằng nước mắt không làm con yếu đuối, mà chính những giọt nước mắt ấy sẽ giúp con trưởng thành.
Mẹ nhớ một buổi chiều, khi hai mẹ con mình dạo chơi trong công viên. Con dùng những ngón tay bé xíu bốc từng nắm cát rơi vãi dưới đất rồi mang đến một góc riêng. Mẹ đã suýt đưa tay ngăn lại – vì lo cát bẩn, vì thấy con đang làm một việc dường như vô ích. Nhưng rồi mẹ dừng lại.

Mẹ dõi theo con, thấy đôi mắt con lấp lánh khi kiên nhẫn vun từng hạt cát như đang xây một lâu đài nhỏ của riêng mình. Lúc ấy, mẹ hiểu ra rằng mẹ không cần quyết định thay con điều gì đáng làm hay không. Mẹ chỉ cần đứng đó, quan sát, yêu thương, và để con tự viết nên câu chuyện của chính mình.
Con không phải sống để làm mẹ tự hào.
Dù con là ai, dù con chọn con đường nào, mẹ vẫn sẽ yêu con. Không phải vì những gì con làm, mà vì con chính là con.
Mẹ không thể đảm bảo rằng mẹ sẽ luôn ở bên con. Không ai có thể chắc chắn về điều đó. Nhưng có một điều mẹ muốn con luôn nhớ:
Bất kể con ở đâu, bất kể con có gặp phải khó khăn gì, con luôn có một nơi để quay về.
Không phải một ngôi nhà, mà là một vòng tay – nơi không có phán xét, không có kỳ vọng, không cần con phải chứng minh điều gì.
Mẹ mong tổ ấm này sẽ là như thế – như khoảnh khắc trong bộ phim mà mẹ từng xem, khi một người con trở về sau những sóng gió cuộc đời, và gia đình không hỏi lý do, không trách móc, chỉ mở rộng vòng tay và nói:
“Về là tốt rồi!”

Và mẹ cũng mong, dù con đi xa đến đâu, chỉ cần con quay về, mẹ cũng sẽ ôm con thật chặt như thế.
Mẹ yêu con.