Không phải ai cũng có cơ hội sống hai lần trong một cuộc đời. Tôi đã có.
Ai cũng sẽ có ít nhất một lần đi qua đoạn đường đầy bóng tối – nơi mọi ngọn đèn đều tắt, nơi gai nhọn vô hình đâm chi chít quanh một trái tim trần trụi.
Nhưng nếu bạn chọn bước tiếp, chọn ôm lấy những tổn thương với tình yêu thay vì chối bỏ, thì chính những vết sẹo ấy sẽ trở thành chiếc khiên vững chắc để tâm hồn bạn tìm thấy ánh sáng tái sinh.
Chào bạn, chào mừng đến với The Soulstice Day – nơi tôi kể lại những đoạn đường mình đã đi, với hy vọng tiếp thêm sức mạnh cho hành trình của chính bạn.
VỀ TÔI
Tôi là Ngân Võ, một người phụ nữ U40 với tâm hồn chẳng hề “trẻ trung” hơn số tuổi của mình.
Từng tự định nghĩa bản thân là một “alpha woman” điển hình, tôi đã chọn gánh vác nhiều vai trò cùng lúc: một lãnh đạo agency, một người con “thành công”, một người vợ quán xuyến, một người mẹ không ngừng học cách đồng hành cùng con.
Vũ trụ luôn gửi đến tôi những bài kiểm tra cam go hơn bình thường cho từng vai trò ấy.
Tôi từng không chấp nhận câu nói:
“Ở mỗi giai đoạn trong cuộc đời, ta phải chọn giữa sự ưu tiên và sự hy sinh.”
Tôi muốn làm tất cả.
Chính khát khao đó đã đưa tôi vào đoạn đường tắt nắng kéo dài suốt 4 năm – nơi tôi xoay vòng giữa khao khát kiểm soát, mong muốn hoàn hảo và cảm giác ấm ức khi luôn là người gánh vác mà không được thấu hiểu.
Khoảnh khắc thay đổi tất cả lại đến vào ngày đau đớn nhất – ngày ba tôi rời khỏi thế gian, dù đã nhận 60% lá gan tôi tình nguyện hiến tặng. Lạ lùng thay, đó cũng là ngày tôi “bắt được đom đóm”.
Lựa chọn ấy với người khác có thể là sự hy sinh. Với tôi, đó là sự trọn vẹn – trọn vẹn tình yêu dành cho ba, trọn vẹn cảm giác không hối tiếc. Từ đó, một cánh cửa mới mở ra – dạy tôi yêu thương bản thân với cả những vết thương, và trao cho tôi quyền chọn ánh sáng để chiếu rọi từng góc khuất trong cuộc đời mình.
Và đó là lý do tôi viết blog này.
VỀ BLOG – THE SOULSTICE DAY
“Soulstice” là sự kết hợp giữa soul (tâm hồn) và solstice (hạ chí – khoảnh khắc mặt trời đạt đến cực điểm).
The Soulstice Day tượng trưng cho ngày mà tâm hồn ta chạm đến ánh sáng, ngay cả sau những tháng ngày tăm tối nhất.
Tôi biết, không phải ai cũng tìm thấy công tắc để bật sáng cuộc đời mình. Nhưng nếu bạn đang ở đây, từng tự hỏi liệu mình có thể tìm thấy ánh sáng sau mất mát, thì tôi mong rằng blog này sẽ giúp bạn tin rằng:
Bạn cũng sẽ có “soulstice” của riêng mình.
3 CÂU HỎI ĐỊNH HÌNH BLOG
1. Bỏ lại hay mang theo quá khứ?
Quá khứ định hình ta như thế nào?
Ta có nhất thiết phải mang theo mọi thứ, hay nên học cách buông bỏ một cách tử tế?
2. Sống cho mình hay sống cho người?
Trong những mối quan hệ và trách nhiệm, ranh giới giữa sống vì mình và sống ích kỷ thật mong manh – và liệu ta có đang đánh đổi chính mình?
3. Ta và sự nghiệp, ai làm nên ai?
Thành công có đồng nghĩa với giá trị bản thân?
Và nếu một ngày ta đánh mất chính mình trên con đường sự nghiệp, làm sao để tìm lại?
NẾU BẠN CŨNG ĐANG TRÊN HÀNH TRÌNH TÌM LẠI CHÍNH MÌNH…
Bạn không cần đồng ý với tất cả những gì tôi viết.
Nhưng nếu có một khoảnh khắc nào đó, một câu chữ nào đó khiến bạn dừng lại, khiến bạn suy nghĩ, khiến bạn đặt ra một câu hỏi khác – thì có lẽ, chúng ta có thể đi cùng nhau một đoạn đường.
Bởi vì mỗi người đều có một khoảnh khắc “soulstice” của riêng mình – nơi ta tìm thấy ánh sáng trong chính mình, ngay cả giữa những đêm dài nhất.
Kết nối với tôi:
Email: thesoulsticeday@gmail.com